Hoàng hôn buông xuống trên bãi biển Cửa Lò tạo nên một bức tranh rực rỡ |
Hè về. Ai cũng tìm đến Cửa Lò như tìm nơi ban phát sự mát lành. Giữa biển cả mênh mông ấy, con người nơi đây chất phác, hiền hòa như được biển dang rộng vòng tay ôm trọn vào lòng.
Ghé Cửa Lò lúc hoàng hôn đang dần buông xuống, bạn sẽ cảm nhận được sự hòa quyện của biển cả và bầu trời. Biển được những ánh nắng cuối cùng nhuốm lên một màu vàng nhạt hòa lẫn giữa màu xanh đang dập dờn theo sóng trong khi bầu trời đang cố giữ lại chút màu nắng để khơi dậy vẻ đẹp của biển hay cố “hít hà” lấy vị biển mặn mà.
Chưa bao giờ tôi lại cảm nhận được vẻ đẹp dịu dàng của Cửa Lò vào lúc hoàng hôn như vậy. Chiếc “màn trời” khổng lồ được tô điểm bằng ba màu cam, vàng, xanh như đang bao trùm lấy biển cả mênh mông. Khi mặt trời đang dần khuất sau dãy núi, mặt trăng tròn của ngày cuối tháng lại nhô lên làm đẹp cho khung trời Cửa Lò.
Ánh trăng như đang hùa theo làn sóng dập dờn khi mặt trời khuất núi |
Dạo bước trên bãi cát Cửa Lò, hít hà một hơi thật sâu để cảm nhận hết hương biển, tôi bồi hồi nhớ câu hát trong bài Về Cửa Lò đi em của ca sĩ Thái Khắc Cung:
“…Về Cửa Lò quê anh
Bốn mùa xanh yên ả
Ngọt ngào khúc dân ca
Câu gừng cay muối mặn
Em đến chẳng muốn về …”
Thật vậy! Cửa Lò đến rồi chẳng nỡ về…
Du ký của Tuệ Minh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét