Hà Giang được biết như một “thiên đường” với ruộng bậc thang
đẹp đến ngỡ ngàng mùa lúa chín, những cánh đồng tam giác mạch trải dài
ngút ngàn từ các thung lũng tới những bản làng.
Dọc đường đi, khắp các sườn núi, một màu hồng phơn phớt tím bồng bềnh
như thảm hoa. Hà Giang với những con đường uốn quanh núi, những khúc
cua khúc khuỷu và xoáy liên tiếp cùng với đó là vẻ đẹp hoang sơ, bình dị
của thiên nhiên đã làm say đắm người lữ khách ngang qua…
Ánh nắng của ngày mới chạng vạng đổ xuống thung lũng Đồng Văn trong
thanh âm nhộn nhịp tiếng nói cười, đi lại, gọi nhau và cả tiếng lục lạc,
vó ngựa của phiên chợ chỉ cuối tuần mới họp . Những cô gái dân tộc rực
rỡ trong những chiếc váy xoè nhiều màu tỉ mỉ thêu dệt cả tháng
trời,những chiếc khăn thổ cẩm với những hoa văn độc đáo đội trên đầu. Cả
phiên chợ cứ rực lên như vườn hoa bởi những sắc màu sặc sỡ của những
trang phục H’Mông, Dao, Tày, Nùng…
Bà con dân tọc vùng cao đi chợ không chỉ mua bán hàng hoá mà còn để
gặp gỡ, giao lưu, trò chuyện tâm tình, uống với nhau chén rượu ngô hay
quay quân xung quang chảo thắng cố nóng hổi. Những mặt hàng được bán ở
chợ phiên là những mặt hàng do người dân làm ra , các sản vật núi rừng:
thổ cẩm, đậu tương, nấm hương, mật ong, thảo quả, mắc kén. Những chiếc
vòng bạc được chạm chổ với những hoa văn đơn giản, đủ các kiểu dáng hình
dạng… Những chiêc váy, chiếc khăn sặc sỡ với rất nhiều các hoạ tiết màu
mè nhìn rất bắt mắt… cả một góc chợ bừng sáng lên bởi những sắc màu…
Cổng trời Sà Phìn cách huyện Đồng Văn 15km về phía huyện Yên Minh,
cổng trời là điểm dừng chân không thể bỏ qua với bất kỳ ai khi đến với
Hà Giang. Từ cổng trời, bạn có thể thu vào tầm mắt thung lũng Sà Phìn
thơ mộng, những đỉnh núi nhấp nhô trùng điệp, lâu đài của vua Mèo Vương
Chí Sình. Lâu đài vua Mèo từng là dinh thự của bậc đế vương xưa, là một
công trình có kiến trúc đẹp, hiếm có và rất độc đáo của vùng cao nguyên
này.
Từ Sà Phìn đi thêm 26km nữa là đến Cột cờ Lũng Cũ, địa đầu Tổ quốc.
Đứng trên đỉnh cột cờ, bạn sẽ thấy toàn bộ làng văn hóa Lô Lô, phóng xa
tầm mắt sẽ thấy những con đường nhỏ xíu, uốn lượn quanh những cánh đồng
lúa, những ngôi nhà nhà lọt thỏm giữa màu xanh của cây cối.
Cách thị trấn Đồng Văn 15km về hướng Mèo Vạc là con đèo Mã Phí Lèng,
dịch ra là “sống mũi ngựa”, dịch ý là con đèo hiểm trở đến nỗi ngựa đi
qua cũng phải bạt vía, lạc hơi. Được mệnh danh là “Thiên hạ đệ nhất
đèo”, Mã Pí Lèng là con đèo đẹp và hùng vĩ nhất miền núi phía Bắc Việt
Nam với một bên là vách núi cao dựng đứng, một bên là vực đá sâu và kì
vĩ nhất Đông Nam Á.
Đứng từ đỉnh đèo nhìn xuống là con sông Nho Quế bốn mùa xanh trong
uốn lượn, như một sợi chỉ cắt ngang những dãy núi đá tai mèo nhọn hoắt,
là nơi mà mây, núi, trời, sông hội tụ. .
Hà Giang mùa nào cũng đẹp say đắm, mỗi mùa một vẻ đẹp khác nhau. Nên
dù đã đến Hà Giang nhiều lần, vào mùa hoa mơ, hoa mận nở trắng trời hay
mùa lúa chín khoe sắc vàng óng ả, tam giác mạch bung nở trắng hồng cả
cao nguyên, tôi vẫn muốn đến nơi này thêm lần nữa, lần nữa. Để đứng trên
những con đèo ngắm nhìn núi non hùng vĩ, những ngôi nhà mái lá lụp xụp
thưa thớt lưng chừng núi để rồi tôi lại trầm trồ than phục về sức mạnh
và ý chí của con người. Để tham gia phiên chợ cuối tuần và ngà ngà trong
men rượu nồng nàn, thưởng thức những món ăn lạ miệng.
Những
hình ảnh những đứa trẻ nằm trên lưng mẹ, ngủ ngon lành, bà cụ già cười
móm mém bên khung cửi, hình ảnh chồng bế đứa con nhỏ, vợ tỉa bắp, hai
cậu con trai chạy đuổi nhau trên nương… dường như cuộc sống chậm rãi và
lặng lẽ… đã làm nên chuyến hành trình ý nghĩa.
Bài và ảnh: Tạ Thúy
(Bố susu sưu tầm)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét